Em mẫu mặt xinh dáng nuột show dáng với bộ đồ lót xuyên thấu

– A, cái thằng này bố láo! – Anh không vẽ cái nốt ruồi chứ? Tôi lúng túng im lặng. – Nó không có xấu đâu. Cho đến một lúc sau, Cái Lài như đã đến lúc cực sướng, nó rên rít, oằn oại, quíu tay quíu chân lại rất là dể yêu. Dân cờ bạc có mãn kiếp cũng không thoát được đời con nợ! – Em xin lỗi vì chưa thể nói hết với chú. – Thế ông còn nhớ tôi không ? Cho đến một lúc sau, Cái Lài như đã đến lúc cực sướng, nó rên rít, oằn oại, quíu tay quíu chân lại rất là dể yêu. Cái Lài không phản kháng. Cút đi! Tôi liếm lạch bạch làm cái Lài kêu bật ra tiếng. Cái Lài thở hổn hển , trong khi cái dương vật của hắn cứ nhấp nhô trong cái hố thâm cung ấm áp. Thế mà đối với con bé Lài tôi thấy mới lạ, kỳ bí, thách đố. Tôi nhìn cô bé đứng co ro với chiếc khăn dùng dằng nửa muốn che đậy đôi chút, nửa muốn dứt bỏ những ngượng ngùng cuối cùng. Chúng tôi lặng lẽ trở lại công việc. Không thể nào có sự liên quang giữa hai nghịch cảnh nầy. Cô bé ngập ngừng một chút. – Em xin lỗi vì chưa thể nói hết với chú. Nó chợt ngưng lại, liếc tôi một cái. Tôi bỗng náo nức, con tim này thì thụp, tôi luýnh quýnh với đại cây bút vẽ nào trong tầm tay. Tôi liếm lạch bạch làm cái Lài kêu bật ra tiếng. Toàn thân trắng toát. Tội nghiệp quá! Hết. Tôi chỉ treo đó để nhớ tới một người quen.