Em chiến binh vú bự lồn múp bị chịch tê tái với người máy

Vũ trường đóng cửa rồi. Bà Thoa để ý đến ông Hậu, một người đàn ông tướng tá rất sang trọng, quần áo bảnh bao chải chuốt. Cứ thấy cái bản mặt tụi nó là gã làm lơ không xét hỏi căn cước như những người khác. Ở cái xóm nghèo nầy, không mấy ai ưa nó ngoại trừ mấy thằng choai choai mới lớn. Đây nè! . Huy và Tuấn cười hô hố trả lời:
– Coi hoài, chán rồi. Những mánh khóe kỹ thuật làm sao dể các bà lên tận chín từng mây, các bà đã chỉ dạy hết cho ông. Đám con gái uốn éo, vặn mình như rắn hổ mang rình mồi. Bởi lẽ ông Hậu tỏ ra chững chạc, cuộc sống của ông là. Chồng bà Thoa chết đã hơn 5 năm nay. Và như thế thì đương nhiên gã phải bỏ cái nghề gác cửa vũ trường. Hùng nhắc lại:
– Thôi. Lan quay lại nói vói theo:
– Một gói Con Mèo nữa. Nó hết tụ tập với đám thanh niên dàn ca, hát hỏng rồi lại cặp kè với mấy con nhỏ vũ nữ ở cuối xóm ngày đêm tập tành nhảy nhót. Ông Hậu thuộc lòng như cơm bửa, thuộc còn hơn “thuộc tên ba má ông” nữa. Gã gác cửa biết rằng chỉ cần làm khó tụi nó một lần là chắc chắn gã sẽ bị đòn mềm xương. Còn mấy két bia ở nhà hổng ai uống. . Lan tự biết mình có một thân hình đẹp tuyệt mỹ, cân đối.