Đóng gạch vã mồ hôi ở ngoài trời với chị gái lồn bót lênh láng nước

Bạch Tuyết ra chiều luyến tiếc. Hoàng tử toan vùng dậy thì chàng suy nghĩ lại:
– Không sao! Một lát sau tên lính biết không còn chịu được lâu nữa bèn chồm lên ngậm lấy tai Bạch Tuyết cắn chặt, đồng thời tuôn một tràng tinh dịch vào mình nàng. Hắn nắc vào mông Bạch Tuyết tới tấp, hầu như không ngưng lấy một giây khắc nào. Nàng đau đớn dữ dội. Ai đã vào đây ăn hết thức ăn thế này! Và bà hoàng hậu thường tự cười lớn về điều đó. Nàng đẹp quá, khác xa vẻ đẹp của mấy cô tiểu thư con nhà đài cát mà chàng từng đến với họ trước đây. Nàng hoảng hốt đẩy ra chú lùn ra rồi chạy vào góc phòng chật hẹp, đứng nhìn họ với cặp mắt tròn xoe. Bạch Tuyết kéo lấy hoàng tử nhảy vào cái hồ nước mát gần đó cùng tắm chung. Để chữa khỏi cho Bạch Tuyết, bảy chú lùn thi nhau xuất tinh đầy lồn Bạch Tuyết để loãng chất độc ra, song nàng vẫn trơ ra. To to, dài dài, cứng ngắc. Bạch Tuyết đưa lưỡi nếm thử. Để tạ ơn bảy chú lùn đã nuôi dưỡng Bạch Tuyết bấy lâu, hoàng tử để lại cho bảy chú lùn bảy cô nàng xinh đẹp. Con mắt nàng trợn trắng lên nàng hét lên thật lớn “Ngừng lại điiiii”. Lát sau, hoàng tử gồng cứng người lại, chàng bấu chặt vai Bạch Tuyết, từng dòng khí ấm áp trào ra, lan tỏa vào khắp âm hộ của nàng. Con vật kêu la dữ dội rồi co chân chạy thẳng vào rừng. Thấy vậy, các chú lùn thi nhau cởi trên người nàng. ở trong quần. Gương bèn trả lời:
Hoàng hậu đẹp nhất trên đời
Thế gian ai sánh với với người được đâu!