Dập chị gái dễ dãi dáng ngon bướm khít rịt

Ba mẹ Thịnh không chọn cách mua nguyên cả kiện hàng như vậy. Cầm ổ bánh mì xé ra một miếng nhỏ, chấm vào chén phá lẩu rồi đưa lên miệng nhai nhóp nhép, Thịnh lí nhí. Không ít khách hàng mua đồ si-đa đi chung với bạn bè, hoặc người thân để tư vấn hay giới thiệu cho nhau, rồi thậm chí vui vẻ khoe khoang về nguồn gốc quần áo của mình để nhận được những lời trầm trồ từ phía người đối diện. Tuy nhiên theo những gì mà nó nghe được từ ba mẹ mình, mua đồ si-đa theo kiện như vậy cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro. – Anh này, làm như… lúc nào em cũng dốt vậy hả? – Trời, nguội mất tiêu rồi nè! Đã gần nửa năm kể từ khi chuyển về đây, nó giấu hết tất cả bạn bè không có đứa bạn nào có thể biết được chỗ ở mới này của gia đình nó. May mắn thay sàn gỗ mát rượi cùng với những cơn gió thổi từ ngoài sông vào. Những lúc sau giờ học, về nhà, nó ngồi ngắm nghía những con cá ông tiên, hay những con hồng kim, hắc lũy lượn lờ bơi thong thả trong hồ. Từ đây, nhiều người buôn bán lẻ sẽ đến lấy hàng. Đây chính là món ăn khoái khẩu của Thịnh từ lâu. Anh chỉ có hai tiết Hóa cuối thôi. Sẵn trong người hơi mệt, nó lười biếng nên nằm lì luôn cho đến bây giờ. Nó không biết tuổi chính xác của cô, chỉ nghe đâu cô tầm khoảng 41 hay 42 gì đó mà thôi. Một điểm đặc biệt nhất của cô Chinh, mà Thịnh vô cùng ấn tượng, đó chính là mùi nước hoa của cô sử dụng.