Cho chị gái thẩm cái máy rung đời mới

Lão Hải thì thầm, cố nén âm thanh nhỏ hết mức chỉ mình lão nghe, gương mặt già trở nên tươi tỉnh hơn bao giờ hết, chứ không phải gật gà gật gù như những lúc canh trực nhàm chán. Thùng…thùng…thùng!!! Vì số lượng học sinh, giáo viên và công nhân viên đông đúc nên trường phân chia thành mười khu vực lớn A, B, C, D, E, F, K, L, M, N. – Ây! Còn thằng Nam…thực sự tao xin lỗi! Nhìn tụi nhỏ hớn hở xách cặp đi về mà lão Hải mặt như nở hoa, vị trí lão đang ngồi nằm ở chính giữa chân cầu thang, có đường đi chia làm hai lối, một lối dành riêng cho giáo viên và lối còn lại là của học sinh. Tuy nhiên, không phải vì lí do vùng sâu vùng xa mà trường lại ít học sinh, ở học kì hiện tại, số học sinh nhập học của tổng ba khối 10, 11, 12 là hơn 5000 học sinh, thống kê chính xác cao nhất trong 72 năm qua. Trường được xây dựng vào những năm 1948, tính đến nay đã tồn tại và hoạt động được hơn 70 năm rồi, cũng đã có lịch sử lâu dài. Tầng hai khu A, dãy phòng học dành cho học sinh lớp 12. – Đựu móa! Tính thằng này tao biết rõ, nó mà nói như vậy thì mày có giết nó, nó cũng không đổi ý đâu! Huyện Củ Chi – một khu vực nằm ở ngoại ô thành phố Sài Gòn, cái mảnh đất khiến cho bọn người Tây phải khiếp sợ mỗi khi nhắc đến với cái tên Củ Chi đất thép thành đồng. … – Lại nữa hả Hưng? Sau đợt trống, lão bước vào ngồi ở căn phòng dành riêng cho bảo vệ, nằm cạnh văn phòng giám thị, thuộc tầng trệt Khu A, dãy số